Bài dự thi: Nơi hồi sinh hạnh phúc

Lượt xem: 2577
12/5/2024 16:00 - Nhà ở
Tác giả: Kiến trúc & Đời sống - Bài LÊ NGỌC BÍCH VÂN Ảnh ĐINH TUẤN

Sáng nay thức dậy, em chợt thấy gò má mình ấm nóng. Hóa ra trong giấc ngủ, có những giọt nước nhẹ nhàng rơi. Chín năm qua rồi anh nhỉ? Vậy mà những nhớ thương dành cho anh chưa nguội lạnh bao giờ. Hình bóng anh trong giấc mơ đêm qua mỉm cười, bất giác khiến trái tim em được an ủi nhiều lắm anh ạ. Giọng nói thân thương của anh vẫn như xưa, dịu dàng khích lệ: “Vợ anh thật là giỏi. Căn hộ ấm áp thế này cả nhà quây quần xem hài, cười giòn giã, thật thích phải không em”.

 
Điều anh nói trong giấc mơ như đưa em trôi ngược về miền ký ức. Suốt một quãng thời gian rất dài sống trong cảm giác bất lực, u ám, vô vọng vì sự ra đi của anh, em cứ tưởng niềm vui của đời mình từ đây đóng khép mãi rồi. Cho đến khi một cơ duyên đưa em đến với thông tin về dự án nhà ở xã hội dành cho người có thu nhập thấp, mơ ước năm xưa anh luôn ấp ủ lại hiện lên trong tâm trí em, thôi thúc em bắt đầu ươm hạt mầm hy vọng. Mơ ước phải luôn được đắp xây làm tấm gương cho con học tập và vì tương lai tốt đẹp của nó sau này. Và trang từ điển tuyệt vời, tươi sáng hơn cho mẹ con em cũng bắt đầu từ dạo ấy. 
Người ta bảo nhà cũng giống như tình yêu, phải có duyên thì mới gắn kết. Trải nghiệm rồi em mới thực sự thấy đúng. Như một sự tình cờ, vào một ngày em thực sự không ngờ đến, email vô tình nhận được lời mời chào mua dự án nhà ở xã hội. Nhìn giá trị của căn hộ, nhìn cả vị trí khu dân cư sẽ hoàn thành, em lại luôn nghĩ về những tính toán tiết kiệm và cân nhắc chọn lựa của anh trong tháng ngày xưa cũ, nỗi khát khao về căn nhà mơ ước trong em bỗng chốc sống lại mạnh mẽ như thuở nào. 
 

 
Em bắt đầu hành trình của dành dụm ki cóp, miệt mài lao động. Em cần mẫn gửi bài cộng tác rất nhiều cho các báo. Em tăng ca mỗi ngày hai giờ cho công việc chính, rồi cả làm cộng tác viên bán hàng cho một số bạn bè nhập hàng nước ngoài xách tay. Số tiền cọc đầu tiên cho căn hộ là từ những nỗ lực đó, cộng thêm vay mượn họ hàng. Thời gian ấy, em như con thoi xoay tròn trong hàng tá công việc, trở về nhà là khi công chúa nhỏ đã ngủ say sưa trong lòng bà ngoại khá lâu rồi. Thương đến thắt lòng. Nhưng em đâu còn cách nào khác được. Em nhủ lòng thêm chút thời gian nữa thôi, tất cả sẽ được bù đắp bằng một không gian ấm cúng sau này. 
Suốt một năm trôi qua, mỗi lần công trình bước vào tiến độ mới là em loay hoay chạy lo tiền khắp nơi. Em cảm thấy mình thực sự rất liều lĩnh, khi chọn lấy thử thách quá tầm với để chinh phục. Nhưng trái tim em như có tiếng gọi thúc giục: “Thanh xuân tươi đẹp là cả một quá trình nỗ lực không ngừng. Không thành công thì cũng sẽ nuôi lấy kinh nghiệm. Hơn là sau này nuối tiếc vì đã lãng phí thời gian, không chịu thử sức mình”. Ừ nhỉ, vì tình yêu dành cho anh mà mỗi lời anh nói ra, tất cả vẫn còn khắc thật sâu, thật đậm để em luôn có động lực để tiến lên phía trước, quyết không gục ngã trước những thử thách của cuộc đời. Căn nhà mơ ước năm xưa của anh, em đã dần hiện thực hóa được rồi. 
Em cứ kiên trì như thế, như con ong chăm chỉ hút mật. Tháng 1.2019, thời khắc dự án hoàn thành, khi ban quản lý trao tay em hồ sơ nhà, chìa khóa, thẻ từ để bước lên căn hộ của chính mình, khóe mắt em bỗng nhòe đi, cuống họng nấc nghẹn. Em đã làm được rồi anh ạ. Hóa ra chỉ cần còn tin tưởng vào tương lai tốt đẹp, nỗi đau rồi sẽ được xoa dịu như một phép màu. Hóa ra tình yêu có sức mạnh thật diệu kỳ, dù thân xa nhưng lòng không cách xa, vẫn đem đến cho nhau động lực vô cùng lớn. 
Căn nhà nho nhỏ chỉ 40 mét vuông, em dắt tay con bước vào, chỉ cho con xem nơi này sẽ được thiết kế làm phòng ngủ của hai mẹ con. Nơi kia sẽ là phòng khách cho mẹ và con cùng thư giãn thoải mái với những bộ phim thiếu nhi hay hoạt hình vui nhộn. Em vui vẻ cùng con tưởng tượng thời khắc đêm giao thừa, hai mẹ con sẽ bắc ghế ra ban công, ngắm những tia sáng vút cao lên bầu trời mà ấm lòng, hạnh phúc như những năm nào đó cả nhà mình xuống phố xem pháo hoa... 
Cái tết đầu tiên trong căn nhà mơ ước trở thành thời khắc đáng nhớ nhất em lưu vào từ điển. Để mỗi lần tết đến xuân về, được tự tay mua đồ trang trí cho phòng khách rực rỡ sắc màu may mắn, em lại thấy lòng bình yên và vui vẻ đến lạ. Mâm cơm cúng ngày cuối năm mời anh về đón tết với mẹ con, em đã không còn tủi thân rúc mình trong chăn khóc rấm rứt nữa. Bởi em biết anh thích nhìn em cười, và em biết anh sẽ tự hào vì em bây giờ đã thực sự mạnh mẽ, kiên cường có thể lo tốt cho con. 
 

 
Hiện tại nợ mua nhà vẫn đó. Nhưng em không hề lo lắng, vì bàn tay ta làm nên tất cả. Hơn hết, như thế là em luôn có mục tiêu để chinh phục, để tích lũy năng lượng tích cực làm nhiều điều ý nghĩa, mang đến niềm vui tròn đầy cho bản thân và gia đình. Em hứa với anh, cuốn từ điển tương lai của em từ đây sẽ chép thêm vào những khoảnh khắc ngọt ngào ý nghĩa hơn nữa, cùng với mầm tình yêu của chúng ta vươn đến những điều tốt đẹp trong đời. Cảm ơn anh đã cho em những phút giây đẹp đẽ còn mãi trong ký ức, và cũng cảm ơn cuộc đời vẫn luôn mang đến cơ hội để mỗi chúng ta có thể bước qua đau thương, xây dựng trang đời tươi sáng của riêng mình. Hạnh phúc của mỗi người là do ta có chủ động nắm bắt hay không mà thôi! 
Lắng lòng trong thời khắc vui vẻ đầu năm, em ngẫu hứng chút thơ tản mạn ôn lại một chặng đường đong đầy cảm xúc: 
Trong trang từ điển tuyệt vời
Điều em thương nhất suốt đời chẳng quên:
Căn nhà - mơ ước thiêng liêng
Năm xưa đôi lứa mơ miền trời vui.
Bây giờ hiện thực hóa rồi
Mẹ con em sẽ mỉm cười tâm an.
Hạnh trình hạnh phúc ngập tràn
Từ thời khắc ấy sang trang tươi màu.
Khắc ghi giây phút ngọt ngào
Thời gian trôi, bạc mái đầu chẳng quên.
Tình yêu anh mãi kề bên
Giúp em vượt hết ưu phiền nhân sinh.
Cho con trẻ giấc mộng lành
Tháng ngày vui vẻ tươi xanh còn hoài.

Mãi mãi một tình yêu để thắp sáng những ước mơ phải không anh? Cho bây giờ, nơi căn nhà nho nhỏ, em biết hạnh phúc đã thực sự hồi sinh với mẹ con em rồi!
 
Theo Kiến trúc & Đời sống số 215