Trong tâm thức người Việt căn nhà có một vị trí hết sức quan trọng. Nhà không chỉ là nơi trú ngụ, che mưa che nắng, nhà còn là nơi mang vác, ấp ôm kỷ niệm của đời người. Mỗi đời người có thể trải qua nhiều căn nhà, nhưng có lẽ căn nhà xưa, căn nhà của tuổi thơ nơi ta đã từng trải qua những năm tháng đầm ấm bên cha mẹ và những người thân yêu là căn nhà đẹp nhất, căn nhà của ký ức, hoài niệm để mỗi khi đường đời mệt mỏi ta lại muốn tìm về, ngả vào lòng mẹ, nức nở: “Mẹ ơi! Thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình!...”.