Nhà với tôi như kho báu thần kỳ cất giữ biết bao kỷ niệm vui buồn với sự gắn kết giữa các thành viên trong gia đình. Đó là nơi chứng kiến tình yêu thương vô bờ bến bà nội dành cho con cháu, sự hy sinh vĩ đại ba mẹ dành cho anh em tôi, tình ruột thịt máu mủ anh em tôi dành cho nhau và cả tình yêu đẹp ba mẹ dành cho nhau mỗi ngày. Ngôi nhà mới có tuổi đời bốn năm, được xây bằng những giọt mồ hôi đượm vị cay đắng cần lao của ba mẹ suốt bao tháng năm dãi dầu mưa nắng đi làm ở Sài Gòn tích góp dành dụm. Dù nó không to lớn như nhà người ta nhưng bấy nhiêu thôi là đủ mãn nguyện rồi. Ít ra nó cũng đẹp đôi phần, cũng có không gian thoáng đãng và có chỗ để che nắng che mưa.
Vì ở nông thôn nên đất vườn nhà tôi khá rộng. Điều này là lợi thế trong việc xây nhà. Và ba tôi, một kiến trúc sư nghiệp dư, đã vẽ nên sơ đồ thiết kế lý tưởng cho ngôi nhà hạnh phúc này.
Về phần sân ba chừa ra một khoảng trống khá rộng, thoáng đãng. Bởi lẽ những ngày cúng giỗ cái sán chính là nơi đãi tiệc bà con. Nếu không gian nhỏ quá sẽ là điều bất tiện. Tôi đồng ý với ba ở điểm này. Thậm chí còn rất thích là đằng khác. Ở đằng trước sân trống trải nên mùa hè, thu những cơn gió mang hơi biển thổi vào mát rượi ru say cả tâm hồn. Mỗi lần ngủ là khỏi bật máy quạt, tiết kiệm được điện, bạn thấy lợi chưa? Cái bộ ghế đá hiện diện ngoài sân là nơi để cả nhà ngồi hóng gió mỗi đêm. Cạnh ghế đá có cây trứng cá tỏa bóng mát càng tuyệt vời. Mỗi trưa tôi hay ra đó hái trái ăn ngon lành rồi núp dưới bóng cây xanh um, mê say ngấu nghiến từng trang sách. Cái sân còn là nơi mấy đứa trong xóm mượn chỗ để chơi mấy trò tuổi thơ thỏa thích.
Trong khi đó các phòng trong nhà được ba sắp xếp khá hợp lý. Phòng khách rộng rãi vừa đủ không gian để bàn ghế, tủ và tivi. Ở một góc có cái gác lở để thờ ông nội và những người em của nội tôi với không gian cũng khá ấm cúng. Cạnh phòng khách là buồng ngủ có đầy đủ tiện nghi. Xuống dưới là nhà ngang khá rộng, nơi để nấu nướng và chứa đựng các đồ lặt vặt. Cuối cùng là nhà vệ sinh rất sạch sẽ. Nói chung phòng nào cũng đều rộng rãi.
Vì nội đã già nên nhà tôi không có bậc lên xuống giữa các phòng như nhà hồi xưa. Từ trên xuống dưới bằng phẳng rất thuận tiện trong việc đi lại không sợ vấp té. Khi chọn gạch lát nền ba cũng kỹ tính chọn loại gạch không trơn và màu khá sạch sẽ. Trên vách áp gạch một nửa, sơn nước một nửa màu sắc trông rất đẹp và dễ chịu. Cửa sổ lẫn cửa chính ba đều chọn loại cửa nhựa vừa chống ồn, chống nắng. Tôi thấy loại này khá tiện ích. Mùa mưa bão lỡ gió đập cũng không sợ vỡ mảnh như cửa kính. Mùa nắng lại chẳng lo bạc màu hay hư hỏng. Và những lúc vệ sinh cũng dễ dàng lau chùi.
Ngày xưa làm nhà người ta hay chú ý đến cái đẹp trước tiên. Nhưng thời tiết ngày càng biến đổi bất thường với những trận bão lớn mỗi năm, điều này đòi hỏi con người phải học cách thích ứng. Ông trời đã dạy mọi người cách làm nhà vững chắc. Nghĩa là thay vì lợp ngói hay tôn thì nhà tôi cũng như các nhà lân cận đều đỗ mê hết. Nhà có điều kiện hơn thì hai, ba mê còn như nhà tôi một mê là quá tuyệt rồi. Ở dưới nền móng chắc chắn, ở trên đỗ mê kiên cố không còn nỗi thấp thỏm lo sợ bay mái ngói hay dột ướt mỗi khi mùa mưa về. Cửa đóng kín là im ru không sợ gì cả. Giấc ngủ ngon lành ấm áp mùa đông.
Dù lớn hay nhỏ, sang trọng hay giản đơn nhà mãi mãi là tài sản quý giá và thiêng liêng nhất trên đời này. Ở nơi đó mỗi đứa trẻ được sống trong tình yêu thương, được nuôi dưỡng tâm hồn cao đẹp và nhân cách sống đáng quý để trở thành người tốt trong xã hội. Tôi chính là đứa trẻ được nuôi dưỡng như thế đó. Hôm nay dù bôn ba vạn dặm xa xôi tôi luôn mang trong mình hình bóng ngôi nhà thân thương đầy ắp kỷ niệm. Mỗi dịp lễ tết tôi luôn sắp xếp thời gian lên xe quay về sum họp với gia đình. Về để rúc vào lòng ba mẹ tìm hơi ấm yêu thương, để bà nấu cho những món ngon thỏa thích thưởng thức. Về để ngắm nhìn ngôi nhà xinh đẹp luôn hiện diện ở đó, luôn mở rộng cửa đón tôi trở về sau bao ngày đi xa.
Theo Kiến Trúc & Đời Sống số 197