Cũng có rất nhiều khách không ngồi ở những nhà hàng quán bar mà thích ngồi những quán vỉa hè rất bình dân, với giá rất rẻ như thế này
Nơi đây tập trung rất nhiều khách sạn, nhà nghỉ, cửa hàng ăn uống, quán cà phê, trung tâm lữ hành và dịch vụ du lịch... phục vụ cho đối tượng khách du lịch bụi, “Tây ba lô” với mức giá trung bình và rẻ. “Phố Tây” trở thành một khu vực, một địa chỉ quen thuộc, cũng như là một nơi tụ hội của khách nước ngoài tới TP.HCM.
Nhịp sống ở phố Tây luôn ồn ào, náo nhiệt; sự ồn ào náo nhiệt ấy về đêm càng rõ. Những khách du lịch ban ngày có thể đi chơi những điểm xa thành phố, và tối trở về thì nơi đây trở thành không gian thư giãn, giải trí, là nơi nghỉ ngơi ăn uống và để họ hòa mình vào cuộc sống vỉa hè phố thị. Đêm ở phố Tây luôn rực rỡ sắc màu từ những ánh đèn, và đa dạng cả những sắc màu văn hóa.
Đêm ở phố Tây dường như không ngơi nghỉ, với nhiều điều thú vị, buồn vui trong nhịp sống Sài Gòn.
Một quán cà phê trên đường Đề Thám. Gọi là quán cà phê nhưng cũng như nhiều quán xá, nhà hàng khác ở đây; những chỗ này “kiêm nhiệm” vừa là quán cà phê, vừa là quán bia, nhà hàng ăn, vừa có thể là bar – dù không có sàn nhảy
Ở một cửa hàng tranh trên đường Bùi Viện
Một người khách đang chọn mua đồ trong một cửa hàng tạp hóa, đồ lưu niệm trên đường Bùi Viện
Vỉa hè, một chàng Tây ngồi lướt net. Ở phố Tây, chỗ nào cũng có wifi
Người đạp xích lô nhẫn nại chờ khách. Bên cạnh những ồn ào náo nhiệt, những cửa hàng sáng choang ánh đèn ở phố Tây cũng có cả những người lao động lầm lũi và lặng lẽ mưu sinh
“Cửa hàng ăn uống di động” với những món bình dân
Và đâu đó cũng có cả góc buồn của cuộc sống – trên vỉa hè trước phòng giao dịch ngân hàng trên đường Phạm Ngũ Lão
Tạp chí Kiến Trúc & Đời Sống, số 116