Câu chuyện phố Tây

Lượt xem: 121320
11/12/2017 0:00 - Điểm đến
Tác giả: Kiến trúc & Đời sống - Ngọc Hoài

Cũng là phố Tây, nhưng phố Tây ở TP.HCM và phố Tây ở Lào khác nhau một trời một vực. Phải chăng, văn hóa, nhịp sống của người địa phương có thể áp đặt lên cả những khách vãng lai?

 
 
 
Khu phố Tây của Lào ở Viêng Chăn không ồn ả, náo nhiệt như khu phố Tây ở ta. Phố Tây ở Fa Ngum, Viêng Chăn, vẫn có nét gì đó chầm chậm, thú vị như cuộc sống của người Lào.
Mặc dù ở đây có rất đông khách du lịch cũng như nhiều dịch vụ đi theo để đáp ứng nhu cầu của du khách nhưng không khí vẫn hoàn toàn khác với vẻ nhộn nhịp ở khu phố Tây Phạm Ngũ Lão TP.HCM hay khu phố Tây Nha trang. Những buổi chiều ở thủ đô Lào nắng vàng, hanh hao đi dạo ở khu phố Tây và những con phố lân cận ở Viêng Chăn người ta có cảm giác như rơi vào một nơi mà thời gian trôi thật chậm.  
Hẩu hết những ngôi nhà ở đây đều là nhà nghỉ, khách sạn, nhà hàng, quán cà phê và những điểm bán hàng lưu niệm… nhưng mọi khu nhà đều nho nhỏ, cũ cũ, xưa xưa, quê quê. Nếu có một số nhà hàng, khách sạn xây theo kiếu hiện đại thì cũng không lớn.  Khách du lịch đi lại khá nhiều nhưng không ồn ào, ai cũng thanh thản, thoải mái và không vội vã. Nhiều cửa hàng cửa chỉ khép hờ hờ, thậm chí đóng cửa. Khách có nhu cầu tự mở cửa và gọi chủ cửa hàng để được phục vụ. Buổi tối ở đây có vẻ náo nhiệt hơn nhưng nhanh hết và chỉ một vài quán cà phê mở cửa tới khuya.  
 Chính cái sự chầm chậm của không gian sống ở Lào, sự chân chất, chất phác của người Lào trong giao tiếp, ứng xử đã khiến cho nhiều du khách đến đây một lần lại muốn quay lại nhiều lần nữa. 
 
 
 
 
 

 

Những kiểu trang trí mặt tiền ấn tượng và nghệ thuật

 

 
 
 

 Những căn nhà dù mới, dù cũ đa số đều sử dụng màu sắc ấm và trầm 

 

 
 

Không khí khu phố Tây ở Viêng Chăn ban ngày luôn êm đềm, tĩnh lặng

 

 
Quầy bán thức ăn vặt

Tạp chí Kiến Trúc & Đời Sống, số 116